Thứ Sáu, 30 tháng 1, 2015

[HCCGP] Chương 49




49. Ám sát thất bại [VIP]

Hoàng a mã tuyển ngạch phụ cho Tình Nhi? Vĩnh Cơ ở dưới ánh đèn nhìn mật tín của Càn Long, cười hết sức ôn nhu, suy tư một lát, cầm bút viết vài chữ cho Càn Long...Nhìn thư hồi âm viết tốt, Vĩnh Cơ tâm tình tốt nhập ngụm trà.

Dù sao cũng đều là tuyển ngạch phụ, không bằng đem Hòa Tĩnh cách cách không có giá trị lợi dụng kia cũng đi ra luôn. Nên cấp nàng cho chuột (Phú Sát Hạo Trinh) đi, về phần Tình Nhi kia...Hừ, nếu là tâm đầu ý hợp, nàng cho dù gả cho bao y nô tài cũng không sao cả, nếu là đem nàng gả đến Thạc thân vương phủ, nàng còn không làm Hoàng mã ma tức chết? Vì Hoàng mã ma để lại cho nàng một con ngựa đi.

Ít nhất Vĩnh Cơ nhưng là kiên quyết không tin cái người ngưu tầm ngưu, mã tầm mã kia trong tương lai có thể hạnh phúc, nói không chừng làm như vậy vẫn là đem nàng đẩy mạnh vào một hố lửa khác, cũng là không sai đâu.

[HCCGP] Chương 48



48. Thủ chiến thủ thắng [VIP]

Ra roi thúc ngựa hành quân, khi đại quân thật vất vả đi vào được Thiên Sơn cùng quân đội đáng đóng quân ở đó hội hợp cũng đã là chuyện của hai tháng sau, trên đường đi, Vĩnh Cơ cùng vài vị tướng lãnh cũng thừa dịp các thời điểm nghỉ ngơi mà chỉnh đốn lại quân đội, khi tới nơi, từ khí thế tới năng lực tác chiến đều cao hơn không chỉ một phần, Vĩnh Cơ âm thầm gật đầu, việc huấn luyện không phải chỉ một hai ngày là có thể hoàn thành, loại trình độ này đối phó với đám phản tặc kia cũng đủ rồi đi.

"Gia, vạn tuế gia gửi thư." Một ám vệ được phái tới hiện thân, cung kính đưa cho Vĩnh Cơ một phong mật tín, Vĩnh Cơ nhận lấy hơi nghiền ngẫm cười, mỗi ngày một phong thư sao...Cũng không biết Hoàng a mã đến tột cùng sao lại nói nhiều như vậy, ngoài trừ chuyện chính sự còn nói chuyện này chuyện kia, còn nhiều lần cam đoan y không có ăn vụng, mỗi ngày đều ngủ ở Dưỡng Tâm điện. Nam nhân này, thật đúng là đủ dọa người đâu...

Thứ Tư, 28 tháng 1, 2015

[HCCGP] Chương 47

                             



47. Xuất chinh chi sơ [VIP]

Không nói đến trước khi đi Vĩnh Cơ bị Càn Long bắt mặc một lớp áo giáp mỏng bên trong, khi đó y nói có bao nhiêu bôi cụ, dù sao, hiện tại Vĩnh Cơ ra khỏi Tử Cấm Thành, trái lại có vẻ nhàn nhã. Vĩnh Cơ đi trên đường, nhìn mọi người mang theo bộ dáng kỳ vọng cùng không tin tưởng vụng trộm ngắm hắn, gợi lên thần (môi), bọn họ thực nghĩ đến chính mình chỉ biết chút quyền cước công phu bất thành? Phó Hằng cùng với tướng lãnh của hắn bất đồng, trái lại có vẻ khí định thần nhàn, lần này, khiến cho Triệu Tuệ cùng Phú Đức nhìn ra chút manh mối.

Theo bản năng quay đầu nhìn về phía Tử Cấm Thành đã không còn nhìn tới nữa, Vĩnh Cơ nhẹ nhàng thở ra một hơi, khiến cho cái nữ nhân Ngụy thị kia cao hứng thêm vài ngày tốt lắm, chờ hắn trở lại, ngày lành của nàng cũng sẽ kết thúc, Tiểu Thập Ngũ là cần phải chết, mà Ngụy thị kia hoài thai Tiểu Thập Ngũ lại càng đáng chết, hắn đã muốn không còn hứng thú gì để trêu đùa nữa....Lệ quang trong mắt hiện lên, Vĩnh Cơ không có nghĩ đến, còn tưởng rằng chính mình chính là vì chán ghét mà trêu chọc đến Ngụy thị kia, nguyên nhân này, ở sâu trong nội tâm, hắn sợ là càng để ý người nọ thế nhưng lại hoài thai con nối dòng của Hoàng a mã nhiều hơn, này xem như là ghen tị đi...Hắc hắc, Vĩnh Cơ, ngươi cũng có ngày hôm nay nột ~

Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015

[TLALD] Chương 20

                           


"Tiểu Đình, a di chỉ là muốn trông thấy ngươi, không có ý gì khác..." Trần Ngọc Dung nén lại cảm giác không vui trong lòng, xưng hô "A di" này làm nàng phát hoảng, "A di không có ác ý. Thật xin lỗi đã quấy rầy đến ngươi."

Sắc mặt Hoắc Đình hơi chuyển biến tốt một chút. Hắn là một tiểu hài tử thực "nhu thuận hiểu chuyện". Nếu Trần Ngọc Dung thành tâm giải thích, Hoắc Đình tự nhiên cũng sẽ không có đạo lý mà không buông tha cho nàng, đến đạo lý "đại nhân không chấp tiểu nhân" hắn hiểu được --- ít nhất ở mặt ngoài là như thế.

"Ta nhìn thấy trong phòng ngươi có người lạ, lo lắng cho ngươi, mới có thể không nhịn được hỏi vị tiên sinh này một câu tại sao lại ở chỗ này..." Trần Ngọc Dung ý nói, "Ngươi còn nhỏ, không biết lòng người hiểm ác, dễ dàng mắc mưu bị lừa. Phải biết, không phải tất cả mọi người đều tốt với ngươi."