Thứ Tư, 25 tháng 2, 2015

[TLALD] Chương 24




Một mình cũng Hoắc Hành Nhiễm ăn cơm, không khí xuất ý hồ liêu bình thản.

Trong một quán đồ ăn Trung Quốc sạch sẽ, hương vị đồ ăn theo hướng dưỡng sinh. Hoắc Hành Nhiễm tao nhã ăn cũng giống như Hoắc Đình, thói quen thực không nên nói tới. Trần Dục Nhiên cũng không phải là người biết ăn nói. Hai người ngồi đối diện nhau, an tĩnh mà ăn cơm, không có bất luận cái gì gọi là không thích ứng, cũng không có bất luận cái gì tẻ ngắt xấu hổ bất an.

Trần Dục Nhiên vừa đưa thức ăn vào miệng, liền cảm nhận được hương vị thiên đạm này, rất hợp khẩu vị. Hoắc Hành Nhiễm nhìn hắn không nhanh không chậm ăn hơn phân nửa đồ ăn, cảm thấy khẩu vị chính mình cũng tốt lên một chút.

Chủ Nhật, 15 tháng 2, 2015

[TLALD] Chương 23




Hoắc Hành Nhiễm là một tên bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong lại là một tên hỗn đản thối rữa!

Trần Dục Nhiên nhìn một tầng lại một tầng tài vụ báo cáo đủ để chôn sống hắn, đột nhiên hắn sâu sắc nhận thức được đây là sự thật.

Đây là ngày đầu tiên Trần Dục Nhiên thực tập ở Á Thánh. Làm một người mới, hắn là thực tập sinh an nhàn bình tĩnh chỉ duy trì được một buổi sáng.

Thứ Hai, 9 tháng 2, 2015

[HCCGP] Chương 51





51. Hồi kinh, tranh giành tình nhân [VIP]

Đại Tiểu Hòa Trác bại vọng, quân Đại Thanh toàn thắng, chúng quân khải hoàn!

Tin tức một đường từ Thiên Sơn về đến kinh thành, ồn ào đến mức dân chúng bình thường hai bên đường cũng biết được, mọi người đều kích động chạy ra vây xem Thái tử gia thiếu niên anh minh thần võ của bọn họ, nhìn người cưỡi con ngựa cao to trên mặt mang theo ý cười, tinh xảo tuấn mỹ, một thân anh khí, tâm đều là kinh diễm không thôi, quả nhiên là xuất thân hoàng gia, bộ dạng đều đẹp như vậy sao...

Bên kia kinh thành lại là một mảnh rầm rộ, tin báo truyền đến, long tâm đại duyệt, văn võ bá quan toàn triều đều ra ngoài thành nghênh đón các dũng sĩ trở về. Sau khi chiếu cáo hậu cung tin tốt này, lệnh các vị hoàng tử hoàng nữ cũng đi trước nghênh đón, hoàng hậu tất nhiên là hận không thể chạy nhanh hơn để nhìn thấy nhi tử nhà mình, cũng thỉnh chỉ đi đón.

Thứ Ba, 3 tháng 2, 2015

[TLALD] Chương 22



Ngay trong không khí quái dị này ăn cơm, mỗi người đều có một tâm tư khác nhau. Tạ An Oánh cùng Trần Ngọc Dung không ở gần công ty, từ Hoắc Đào, Tiết Trì Thụy phân xe đưa về chỗ ở. Các nàng muốn Hoắc Hành Nhiễm đưa về. Nhưng Hoắc Đình tuổi còn nhỏ, trời cũng đã tối muộn, hôm nay lại cùng Trần Dục Nhiên chơi dy hý lâu như vậy, lại mất tâm tư đem hai nữ nhân có ý đồ với ba ba đuổi đi, vận động nhiều, cái đầu nhỏ đã muốn không chịu được mà gật gù. Tạ An Oánh, Trần Ngọc Dung thấy thế, cũng ngại ngùng không mở miệng nhờ Hoắc Hành Nhiễm đưa về, dù sao hắn còn có nhi tử cần chiếu cố.

Sau khi ở cửa nhà hàng Nhật Bản chia ra, chỉ còn lại ba người Hoắc Hành Nhiễm, Hoắc Đình cùng Trần Dục Nhiên.

Trần Dục Nhiên đối Hoắc Hành Nhiễm có nhiều bất mãn nghi hoặc. Nhưng vẫn không tìm được cơ hội để hỏi.

Thứ Hai, 2 tháng 2, 2015

[TLALD] Chương 21




Đây là một tổ hợp phi thường kỳ quái cùng đi ăn cơm.

Thành viên bao quát: phụ tử Hoắc Hành Nhiễm cùng Hoắc Đình, đôi huynh muội bằng mặt mà không bằng lòng Trần Dục Nhiên cùng Trần Ngọc Dung, hai trợ lý đặc biệt Tiết Trì Thụy và Hoắc Đào cùng với một nữ nhân tên Tạ An Oánh. Nàng chính là nữ nhân hôm trước vào phòng làm việc của Thẩm Bắc Thôn bị Hoắc Đình mềm mềm đuổi ra.

Trần Ngọc Dung đã muốn thay ra một bộ đồ cao cấp, mặc vào quần áo phù hợp với tuổi thanh xuân của mình, trên mặt cũng chỉ thoa một lớp phấn mỏng để màu da tự nhiên, xinh đẹp hơn người, nộn nộn như nhụy hoa.

Chủ Nhật, 1 tháng 2, 2015

[HCCGP] Chương 50



https://www.youtube.com/watch?v=KYnFRkTDPSM

50. Chiến dịch cuối cùng [VIP]

"Ai nha! Ô ô ~ đau quá a ~" trong đêm khuya, một tiểu hài tử mặc một bộ đồ cũ nát, bẩn hề hề ngã xuống trước cửa một nông hộ, tiếng khóc giống như một con thú nhỏ anh anh chọc người trìu mến. "Ai a? Làm sao vậy?" Một thanh âm già nua vang lên, theo tiếng cửa "chi nha" mở ra, một lão thái thái mặc bộ đồ có chút cũ đi ra.

Tiểu hài tử té lăn trên mặt đất có chút sợ hãi mà lùi lại vài bước, ánh mắt thật to còn tràn đầy nước mắt, lão thái thái vừa nhìn thấy là một tiểu oa nhi, nhất thời trong lòng một mảnh mềm mại, "Đến, tiểu gia hỏa, đừng sợ ~ bà bà không phải là người xấu..."