Thứ Hai, 2 tháng 2, 2015

[TLALD] Chương 21




Đây là một tổ hợp phi thường kỳ quái cùng đi ăn cơm.

Thành viên bao quát: phụ tử Hoắc Hành Nhiễm cùng Hoắc Đình, đôi huynh muội bằng mặt mà không bằng lòng Trần Dục Nhiên cùng Trần Ngọc Dung, hai trợ lý đặc biệt Tiết Trì Thụy và Hoắc Đào cùng với một nữ nhân tên Tạ An Oánh. Nàng chính là nữ nhân hôm trước vào phòng làm việc của Thẩm Bắc Thôn bị Hoắc Đình mềm mềm đuổi ra.

Trần Ngọc Dung đã muốn thay ra một bộ đồ cao cấp, mặc vào quần áo phù hợp với tuổi thanh xuân của mình, trên mặt cũng chỉ thoa một lớp phấn mỏng để màu da tự nhiên, xinh đẹp hơn người, nộn nộn như nhụy hoa.



Nụ cười trên mặt nàng khi nhìn đến Trần Dục Nhiên là liễm liễm tỏa sáng, nhìn đến Tạ An Oánh lại càng đạm đến không lưu lại dấu vết. Về phần thủ trưởng trên danh nghĩa của nàng Tiết Trì Thụy cùng trợ lý tổng tài Hoắc Đào, Trần Ngọc Dung trực tiếp không nhìn.

Hôm nay sau khi Hoắc Hành Nhiễm trở lại công ty, chủ động đề xuất mời Trần Ngọc Dung ăn cơm, nàng mừng rỡ! Còn tưởng rằng Hoắc Hành Nhiễm rốt cục cũng chú ý đến nàng, đối nàng bắt đầu hành động! Trần Ngọc Dung lúc ấy chẳng những đáp ứng lời mời ăn cơm, còn đề nghị đến ăn cơm tại một nhà hàng Nhật Bản nổi danh ở phụ cận --- Nàng sớm đã đem hoàn cảnh cùng phương tiện ở vùng phụ cận công ty nhớ kỹ trong lòng, nghĩ muốn để lại trong lòng Hoắc Hành Nhiễm hình tượng hoạt bát hào phóng lại không mất hiền lành tri kỷ. Hoắc Hành Nhiễm vui vẻ nghe theo ý kiến của nàng, Trần Ngọc Dung càng cao hứng!

Nàng còn tưởng rằng sẽ ăn cơm một mình với Hoắc Hành Nhiễm! Không nghĩ tới lại nhiều ra một tên Trần Dục Nhiên làm cho người ta chán ghét, còn có một nữ nhân mơ ước đến Hoắc Hành Nhiễm...Trần Ngọc Dung nhìn Tạ An Oánh, khách khí mà bất hòa cong môi cười, trong lòng tràn ngập khinh thường.

Tạ An Oánh mang theo soi mói mà đánh giá kỹ Trần Ngọc Dung, đối nàng tuổi trẻ xinh đẹp, thanh xuân dạt dào mà trong lòng hiện lên bốn chữ đánh giá: miệng còn hôi sữa. Nàng ngẩng lên gương mặt tinh xảo thành thục, rụt rè lãnh đạm hướng phía Trần Ngọc Dung gật gật đầu, lực chú ý lại đặt trên người Hoắc Hành Nhiễm.

Loại thái độ cao ngạo không nhìn đến này làm Trần Ngọc Dung hé mắt.

"Ba ba, chúng ta đi chỗ nào ăn cơm?" Hoắc Đình sau khi được Hoắc Hành Nhiễm đồng ý, vẫn luôn dắt tay Trần Dục Nhiên đi trên đường. Hắn đáng yêu mà ngửa đầu nhìn xem cái này, lại nhìn cái kia, bộ dáng thực thiên chân vô tà.

Bất quá, Tạ An Oánh cùng Trần Ngọc Dung đều đã lĩnh giáo qua cái "thiên chân vô tà" của hắn thần kinh cũng hơi hơi căng lên.

Hoắc Hành Nhiễm tao nhã nhìn về phía Trần Ngọc Dung: "Trần tiểu thư có đề nghị."

Trần Ngọc Dung mặt hơi hồng chút, gật gật đầu :"Ta biết phụ cận có một nhà hàng Nhật Bản không tồi, hương vị chính tông, không bằng chúng ta đi nếm thử chút?"

Tạ An Oánh nói: "Trần tiểu thư tựa hồ rất quen thuộc vùng phụ cận. Nghe nói hôm nay là ngày thực tập đầu tiên của ngươi?"

Trần Ngọc Dung tự tin mỉm cười: "Ta có thói quen lấy tốc độ nhanh nhất để quen thuộc thích ứng hoàn cảnh, tài năng như vậy để bắt đầu công tác tốt hơn."

Tạ An Oánh nhỏ giọng tế khí nói: "Trần tiểu thư thật có thể làm, không hổ xuất thân từ Trần gia Ngàn Khê thị. Như ta so ra lại kém cỏi. Trong gia đình chúng ta, quy củ nhiều, gia giáo nghiêm, không cho phép chúng ta xuất đầu lộ diện."

Trần Ngọc Dung cười như không cười: "Tạ tiểu thư vừa nhìn chính là nữ nhân thích hợp ở nhà lo liệu việc nhà. Bất quá hiện giờ đã là thời đại khác rồi, nữ nhân không chỉ làm được vợ hiền, còn phải hiểu biết ngữ hoa." Tuy nhiên nói là nói như vậy, Trần Ngọc Dung trong lòng lại âm thầm rùng mình.

Nàng tích cực với Hoắc Hành Nhiễm như thế, nguyên nhân chủ yếu là nàng nhớ lại đời trước, Hoắc Hành Nhiễm cũng đi vào Ngàn Khê thị thành lập công ty, cũng lấy được thành công lớn. Hơn nữa Hoắc Hành Nhiễm còn có một thân phận khó lường --- Hắn là con độc nhất thuộc chi thứ hai của Hoắc gia tại kinh thành, con hắn Hoắc Đình sau lại được lão gia của Hoắc gia chọn làm người thừa kế! Tin tức này ngoài ý muốn mà bị lộ ra, còn tạo lên một hồi phong ba lớn!

Trần Ngọc Dung có thể thuyết phục Trần Dũng tích cực hợp tác cùng Á Thánh tập đoàn, thuyết phục bằng thân phận thật của Hoắc Hành Nhiễm! Trần Dũng so với Trần Ngọc Dung rõ ràng Hoắc gia ở kinh thành rốt cuộc là có ý vị như thế nào! Trần Ngọc Dung có ý với Hoắc Hành Nhiễm, Trần Dũng trực tiếp duy trì nàng!

Nhưng trên thực tế, trừ bỏ thân phận của Hoắc Hành Nhiễm cùng với một ít tin tức bóng gió về Hoắc gia ở kinh thành, Trần Ngọc Dung không hiểu biết nhiều lắm, nàng chỉ nhớ rõ vài sự kiện lớn, nhất là sau đó không lâu sắp phát sinh ra một đại sự quan trọng! Sau khi phát sinh chuyện này Trần Ngọc Dung có tin tưởng sẽ được Hoắc gia tán thành! 

Bất quá nếu sự kiện lớn kia phát sinh trước, Hoắc Hành Nhiễm bị nữ nhân khác đả động, hoặc là tiếp thu liên hôn trong nhà sắp đặt, Trần Ngọc Dung có thể sẽ mất cơ hội!

Nghe ý tứ Tạ An Oánh, bối cảnh của nàng ta xem ra cũng không kém nàng, hơn nữa, nàng ta tự cho mình là nữ nhi của đại gia. Trần Ngọc Dung biết là kinh thành các đại gia tộc có lịch sử lâu đời, giáo dục con cái hoặc lựa chọn con dâu vẫn duy trì truyền thống từ xưa, yêu cầu nữ nhân không thể xuất đầu lộ diện, sau khi kết hôn ở nhà giúp chồng dạy con. Tạ An Oánh sợ là đã biết thân phận thật của Hoắc Hành Nhiễm, thậm chí còn có thể là người mà Hoắc gia chọn làm thê tử tái hôn cho hắn, an bài nàng ta bên cạnh Hoắc Hành Nhiễm!

Nghĩ đến đây, Trần Ngọc Dung không khỏi thu hồi khinh thường trong lòng, lập trận địa sẵn sàng đón quân địch!

"Mọi người đều tán thành đề nghị của Trần tiểu thư sao?" Hoắc Hành Nhiễm ôn hòa hỏi, giống như không thấy Trần Ngọc Dung cùng Tạ An Oánh vì hắn mà đối chọi gay gắt, đôi mắt màu thâm lam bình tĩnh nhìn Trần Dục Nhiên.

Trần Dục Nhiên khó được thanh tĩnh, không có bị Trần Ngọc Dung nhéo không tha, Hoắc Hành Nhiễm vừa hỏi xong liền thấy ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người hắn.

Thấy trong mắt Trần Ngọc Dung đều là cảnh cáo, Trần Dục Nhiên chán ghét phiền toái nói: "Tùy tiện."

Những người khác cũng không có ý kiến đặc biệt gì. Bởi vì nàh hàng Nhật Bản ở ngay gần đó, đoàn người bọn họ đi bộ qua.

Trần Ngọc Dung giới thiệu nhà hàng Nhật Bản này thanh nhã rất khác biệt, cách điệu lại rất thoáng đãng rộng mở. Bởi vì Trần Ngọc Dung trước đó đã đặt bàn, quản lý nhà hàng tự mình ra đón, dẫn bọn họ vào bàn đã đặt sẵn.

Ưu tiên nữ giới. Nhóm nam nhân nam hài để Tạ An Oánh cùng Trần Ngọc Dung ngồi trước. Hai nữ nhân phân bì lẫn nhau, cử chỉ cũng trở nên nhã nhặn hơn, hành vi hàm súc, chậm rãi ngồi ở vị trí cách đối phương xa nhất.

Hoắc Đình lôi kéo Trần Dục Nhiên cùng ngồi, tận lực rời xa hai nữ nhân.

Hoắc Hành Nhiễm là ba ba Hoắc Đình, ngồi ở bên cạnh Hoắc Đình. Bên cạnh Hoắc Hành Nhiễm là Trần Ngọc Dung.

Tiết Trì Thụy cùng Hoắc Đào với Hoắc Hành Nhiễm ba người ngồi đối diện nhau. Đối với trường hợp quỷ dị trước mắt, trong mắt Tiết Trì Thụy mang theo ý cười, Hoắc Đào mặt không đổi sắc.

Trần Ngọc Dung vì ngồi bên cạnh Hoắc Hành Nhiễm mà trong lòng tràn đầy vui mừng. Nàng ôn nhu đưa thực đơn cho Hoắc Hành Nhiễm, để hắn làm chủ gọi món ăn.

"Trần tiểu thư đối nơi này quen thuộc, vẫn là Trần tiểu thư gọi món đi!" Hoắc Hành Nhiễm nói.

"Hoắc đại ca, ngươi gọi ta Dung Dung là được. Chúng ta quen biết đã lâu mà ngươi còn khách khí như vậy..." Trần Ngọc Dung hờn dỗi nói. Thời điểm yến hội sinh nhật nàng đã bị Hoắc Hành Nhiễm uyển chuyển từ chối một lần. Bất quá nàng cũng không phải là loại người dễ dàng buông tha thứ mà mình muốn, làm bộ không nhớ rõ lần trước bị cự tuyệt, lần thứ hai cười meo meo nghĩ muốn kéo gần khoảng cách.

"A Nhiễm, không nghĩ tới Trần tiểu thư cư nhiên là muội muội của ngươi, đây là mới nhận? Hoắc bá phụ biết không?" Tạ An Oánh thình lình nhẹ giọng hỏi.

"A Oánh, Trần tiểu thư chính là nói giỡn thôi." Hoắc Hành Nhiễm thong dong nói.

Từ đoạn đối thoại của Tạ An Oánh cùng Hoắc Hành Nhiễm có thể nghe ra được bọn họ rất quen thuộc, trong lòng Trần Ngọc Dung phiếm toan (hơi chua). Tạ An Oánh vừa lòng mỉm cười.

Bất quá Tạ An Oánh cao hứng chỉ duy trì vài giây, sau đó nàng nghe được Hoắc Hành Nhiễm nhĩ nhã đề nghị: "Trần tiểu thư nói rất có đạo lý, một khi đã như vậy, ta gọi Trần tiểu tử là "A Dung" cùng cách gọi với A Oánh, có thể chứ?"

Trần Ngọc Dung không thể tưởng tượng được tình thế lại chuyển biến đột ngột, tự nhiên mừng rỡ, tươi cười rạng rỡ: "Đương nhiên có thể, Hoắc đại ca!"

"Trước ăn cơm đi." Hoắc Hành Nhiễm đem thực đơn đến trước mặt Trần Ngọc Dung.

Lần này Trần Ngọc Dung không có lý do cự tuyệt. Nàng mở ra thực đơn, nghiêm túc nhìn trong chốc lát, tươi cười xinh đẹp hỏi Hoắc Đình: "Tiểu Đình thích ăn sushi cùng sashimi sao? Nơi này hải sản đều chuyển qua đường hàng không từ Nhật tới, rất tươi ngon..." Nàng không ngừng cố gắng, hy vọng được Hoắc Đình thích.

"Hắn không ăn sushi." 

"Tiểu Đình không ăn sushi."

Hoắc Hành Nhiễm cùng Trần Dục Nhiên đồng thời nói.

Mọi người quỷ dị mà tĩnh lặng mười giây.

Trần Ngọc Dung không dấu vết liếc Trần Dục Nhiên một cái, tầm mắt giống như độc thối, thở phì phò mà hướng hắn phóng ra.

Tạ An Oánh nhớ đến "mụ mụ" mà Hoắc Đình từng nói trước đây, trong lòng thoáng động, ánh mắt nhìn chằm chằm Trần Dục Nhiên mang theo nghi hoặc.

Hoắc Hành Nhiễm thực tự nhiên mà vươn tay phất phất qua trán Trần Dục Nhiên, nhợt nhạt nở nụ cười. Không nói gì, nhưng thân mật thản nhiên biểu lộ ra không thể nghi ngờ.

Trần Ngọc Dung cùng Tạ An Oánh không tự chủ được mà trừng lớn mắt!

Trần Dục Nhiên bị hành động thân mật của Hoắc Hành Nhiễm biến thành mạc danh kỳ diệu (ngạc nhiên), nhíu mày mờ mịt nhìn về phía Hoắc Hành Nhiễm. Hắn làm cái gì vậy? Bọn họ cứ như vậy sao?

"A Nhiễm, ngươi đây là..." Tạ An Oánh từng kiến thức qua nhi tử của Hoắc Hành Nhiễm là Hoắc Đình đối Trần Dục Nhiên rất yêu thích, có chút thiếu kiên nhẫn.

Không thể không nói Trần Ngọc Dung vẫn là có vài phần sắc bén. Tạ An Oánh quả thật như nàng nghĩ, là thê tử tái hôn mà Hoắc gia chọn cho Hoắc Hành Nhiễm. Nguyên bản Tạ An Oánh còn không phải thực nguyện ý, bởi vì Hoắc Hành Nhiễm có huyết thống ngoại quốc, nghe nói là không được lão gia Hoắc gia thích, nhưng lại đã từng kết hôn sinh con, nhi tử cũng đã năm tuổi! Tạ An Oánh tốt xấu gì cũng là thiên chi kiêu nữ còn của vợ cả Tạ gia, lại chưa lập gia đình, nàng cảm thấy Hoắc Hành Nhiễm không xứng với nàng! Nhưng sau khi gặp Hoắc Hành Nhiễm, Tạ An Oánh cơ hồ lập tức thay đổi chủ ý, trở nên chủ động tích cực.

Nhưng Hoắc Hành Nhiễm thích chính là nam nhân? Không có người nói qua chuyện này!

Tạ An Oánh vội vàng nghĩ muốn Hoắc Hành Nhiễm chứng thực chuyện này! Vấn đề này thực quan trọng!

"Ân?" Hoắc Hành Nhiễm trấn định tự nhiên, hơi hơi giương mắt hỏi, ôn nhuận như ngọc.

Không biết vì sao, vấn đề Tạ An Oánh muốn hỏi lại mắc nghẹn ở cổ họng, đột nhiên không nói lên lời được.

Trần Ngọc Dung lại nghĩ đến Trần Dục Nhiên trước kia thích Trương Quân Dật, tay không tự giác mà siết chặt lấy thực đơn.

...Trần Dục Nhiên, ngươi lại muốn cướp đi đồ của ta sao?

Tâm tư Hoắc Đình không phức tạp như hai nữ nhân kia. Hoắc Hành Nhiễm cùng Trần Dục Nhiên đều nhớ rõ hắn không ăn sushi làm cho hắn cao hứng, trên mặt không khỏi lộ ra tươi cười đặc biệt đắc ý của tiểu hài tử, tính trẻ con bộc phát, cái mông nhỏ tại bàn ăn tiếp theo cũng nhấp nhổm không yên, không cẩn thận lại cọ đến Hoắc Hành Nhiễm cùng Trần Dục Nhiên.

Hai người không hẹn mà cùng cúi đầu nhìn hắn, thấy hắn hoảng loạn trên đùi nhẹ nhàng vỗ!

"A!" Hoắc Đình hô nhỏ, ngẩng mặt nhìn bên này lại nhìn bên kia, "Thực xin lỗi, ba ba, ca ca!"

Hoắc Hành Nhiễm nhìn Hoắc Đình, Hoắc Đình lập tức ngồi nghiêm chỉnh, không dám tái lộn xộn.

Sau đó hắn mang chút dung túng mà nhìn Trần Dục Nhiên, ôn hòa cười nói: "Về nhà chơi sau, giờ ăn cơm trước."

A? Về nhà chơi sau? Ai cùng ai? Bọn họ khi nào thì về nhà chơi? Về nhà nào a?

Trần Dục Nhiên ngạc nhiên, càng thêm mê hoặc. Xoay chuyển ánh mắt, chống lại biểu tình không được tự nhiên của Tạ An Oánh, cùng với ánh mắt khủng bố hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn của Trần Ngọc Dung, Trần Dục Nhiên đột nhiên có một dự cảm xấu!

========================================================================
Trần Dục Nhiên: Này....Hoắc tổng trúng tà sao? (⊙o⊙?)

1 nhận xét:

  1. cướp bồ của ta ? Bà này ảo tưởng thái quá các kiểu =..= *khẽ khinh thường*

    Trả lờiXóa